1. Chỗ hạ thấp của đường sống núi có thể đi lại thuận lợi từ đầu nguồn của sông, suối ở sườn bên này sang đầu nguồn của sông, suối ở sườn bên kia.
2. Nghĩa thường dùng: chỗ cao nhất của đường giao thông cắt qua chỗ thấp nhất của đường chia nước của dãy núi (vd. Đ Mụ Giạ) hoặc cắt qua đầu dãy núi ăn sát ra biển (Đ Hải Vân, Đ Ngang, vv.).